Các Bài Luận Tiếng Anh Song Ngữ Cực Hay 2022
Trong bài viết này, KISS English sẽ chia sẻ cho các bạn các bài luận tiếng anh song ngữ. Hãy theo dõi nhé.
Xem ngay cách nắm thuộc lòng 12 thì trong tiếng Anh tại đây:
Video hướng dẫn cách nắm thuộc lòng 12 thì trong tiếng Anh | Ms Thuỷ KISS English
Viết luận thường là một vấn đề gây khó dễ cho các bạn học sinh. Vậy làm thế nào để có thể viết thật hay và cuốn hút? Các bạn cần phải đọc và viết nhiều hơn. Hôm nay, KISS English sẽ chia sẻ cho các bạn các bài luận tiếng anh song ngữ giúp các bạn luyện kĩ năng viết nhé.
Nội dung:
Bố Cục Các Bài Luận Tiếng Anh Song Ngữ (Chi Tiết)
Dựa vào chủ đề, bạn sẽ có quyết định khái quát về cách triển khai bài viết theo hướng tổng quan hoặc thu hẹp đối tượng và phân tích cụ thể.
Bố cục sẽ gồm có 3 phần chính:
- Mở bài
- Thân bài
- Kết luận
Mở bài
Phần mở bài thường sẽ xác định thông tin gồm: câu dẫn nhập, câu chủ đề. Có rất nhiều cách mở đầu bài luận tiếng anh, bạn có thể áp dụng bằng cách:
- Dùng lời trích dẫn (A quote)
- Một ví dụ hay 1 câu chuyện (Example or Story)
- Sự kiện hoặc ý tưởng gây ngạc nhiên (Surprising Fact or Idea)
- Quan điểm được nhiều người ủng hộ (Strong opinion or position)
- Câu hỏi (A question)
Tránh dùng những câu như “This essay is about” hoặc “The topic of this essay is”
Thân bài
Phần này thường thì các bạn cần chia ra 2-3 đoạn nhỏ tương ứng với 2-3 ý chính bạn muốn phân tích, mỗi ý chính này gồm các ý phụ kèm ví dụ minh hoạ để làm rõ nội dung.
Ngoài ra, các bạn không được quên câu chủ đề (topic sentence) để củng cố luận đề cho mỗi đoạn. Nên có các từ liên kết giữa các câu để giúp bài viết trở nên mạch lạc và chặt chẽ hơn.
Hãy ước tính số lượng từ bạn định viết dựa theo yêu cầu đề bài.
Ví dụ: bài luận yêu cầu 300 chữ, hãy dành ra 50 chữ đầu cho mở bài và 50 chữ cho kết bài. Còn 200 chữ thân bài chia thành 2-3 ý khác nhau. Mỗi ý tầm 100 từ.
Kết luận
Đây công đoạn cuối cùng mà bạn cần làm để hoàn thiện bài luận tiếng anh của mình. Có rất nhiều cách kết bài khác nhau, ví dụ như:
- Triển khai theo hướng tổng hợp ý chính về nội dung trong bài luận
- Cung cấp một cái nhìn tổng quan về chủ đề
- Kết luận độc đáo, ấn tượng nhằm chốt được cảm tình của người đọc
Các Bài Luận Tiếng Anh Song Ngữ
Mẫu 1: Some people believe that hobbies need to be difficult to be enjoyable. To what extent do you agree or disagree?
Some hobbies are relatively easy, while others present more of a challenge. Personally, I believe that both types of hobby can be fun, and I therefore disagree with the statement that hobbies need to be difficult in order to be enjoyable.
On the one hand, many people enjoy easy hobbies. One example of an activity that is easy for most people is swimming. This hobby requires very little equipment, it is simple to learn, and it is inexpensive. I remember learning to swim at my local swimming pool when I was a child, and it never felt like a demanding or challenging experience. Another hobby that I find easy and fun is photography. In my opinion, anyone can take interesting pictures without knowing too much about the technicalities of operating a camera. Despite being straightforward, taking photos is a satisfying activity.
On the other hand, difficult hobbies can sometimes be more exciting. If an activity is more challenging, we might feel a greater sense of satisfaction when we manage to do it successfully. For example, film editing is a hobby that requires a high level of knowledge and expertise. In my case, it took me around two years before I became competent at this activity, but now I enjoy it much more than I did when I started. I believe that many hobbies give us more pleasure when we reach a higher level of performance because the results are better and the feeling of achievement is greater.
In conclusion, simple hobbies can be fun and relaxing, but difficult hobbies can be equally pleasurable for different reasons.
(Một số sở thích tương đối dễ, trong khi một số khác mang lại nhiều thách thức hơn. Cá nhân tôi tin rằng cả hai loại sở thích đều thú vị và do đó tôi không đồng ý với nhận định rằng sở thích cần phải khó để trở nên thú vị.
Một mặt, nhiều người thích những sở thích dễ. Một trong những hoạt động dễ dàng đối với hầu hết mọi người là bơi lội. Thú vui này đòi hỏi rất ít thiết bị, đơn giản để học và không tốn kém. Tôi nhớ mình đã học bơi ở bể bơi địa phương khi còn nhỏ và nó chưa bao giờ là một trải nghiệm khó khăn. Một sở thích khác mà tôi thấy dễ và vui là nhiếp ảnh. Theo tôi, bất kỳ ai cũng có thể chụp được những bức ảnh thú vị mà không cần biết quá nhiều về kỹ thuật vận hành máy ảnh. Nói thẳng thì chụp ảnh là một hoạt động rất dễ chịu.
Mặt khác, những sở thích khó đôi khi có thể trở nên thú vị hơn. Nếu một hoạt động có nhiều thử thách hơn, sự hài lòng sẽ tăng lên gấp bội khi chúng ta thực hiện nó thành công. Ví dụ, dựng phim là một sở thích đòi hỏi kiến thức và chuyên môn cao. Trong trường hợp của tôi, tôi đã mất khoảng hai năm để trở nên thành thạo, bây giờ tôi còn thích nó hơn nhiều so với khi tôi bắt đầu. Tôi tin rằng nhiều sở thích mang lại cho chúng ta nhiều niềm vui hơn khi chúng ta đạt được mức hiệu suất cao hơn vì kết quả tốt hơn và cảm giác đạt được cũng lớn hơn.
Kết luận lại là những sở thích đơn giản có thể mang lại niềm vui và thư giãn, nhưng những sở thích khó khăn cũng có thể thú vị không kém vì những lý do khác nhau.)
Mẫu 2: In many countries, children are becoming overweight and unhealthy. Some people think that the government should have the responsibility. To what extent do you agree or disagree?
Childhood obesity has become a typical sign of deteriorating public health the world over, especially in Western-based countries, where massive amounts of unhealthy food is consumed on a daily basis. In this regard, some people believe governments should do whatever is needed to improve this situation. However, we should not single out governments as the only ones responsible for combating the childhood obesity crisis.
The role of a competent and responsible government is to ensure the well-being of its people. That is to say, if there is any serious threat to the people, as childhood obesity is, the government should be the one first to realize such a threat, introduce and put solutions into practice. However, apart from encouraging regular exercise and healthy diets, I doubt that the government has any further role to play.
The duty to combat obesity in children should not fall on the government alone because parents are, for good reasons, a greater source of influence on children’s unhealthy life. For one, an obese child is often malnourished because they do not receive appropriate nutrients from their food, a truth that reveals parents’ poor choice of diet for their kids. This fact also suggests that parents can have a direct impact on improving their children’s health by choosing healthy eating patterns that contain less sugar and fat. On the other hand, obesity is also caused by lack of physical activity. This can be exemplified by the sedentary lifestyle favored by a large number of youths nowadays. And parents are the only ones who can either encourage or force their children to do more physical tasks or exercise.
The government should of course do what they can to curb the obesity epidemic, no matter how small their impacts might be. Also, I feel the parents of obese children are to blame, and thus need to take responsibility for their kids’ unhealthy condition.
(Béo phì ở trẻ em đã trở thành một dấu hiệu điển hình của sức khỏe cộng đồng trên toàn thế giới, đặc biệt là ở các nước phương Tây, nơi tiêu thụ một lượng lớn thực phẩm không lành mạnh hàng ngày. Về vấn đề này, một số người tin rằng chính phủ nên làm bất cứ điều gì cần thiết để cải thiện tình hình này. Tuy nhiên, chúng ta không nên coi các chính phủ là những người duy nhất chịu trách nhiệm chống lại cuộc khủng hoảng béo phì ở trẻ em.
Vai trò của một chính phủ có thẩm quyền và có trách nhiệm là đảm bảo cuộc sống của người dân. Có nghĩa là, nếu có bất kỳ mối đe dọa nghiêm trọng nào đối với người dân, như bệnh béo phì ở trẻ em, thì chính phủ phải là người đầu tiên nhận ra mối đe dọa đó, đưa ra và đưa các giải pháp vào thực tế. Tuy nhiên, ngoài việc khuyến khích tập thể dục thường xuyên và ăn kiêng lành mạnh, tôi không nghĩ rằng chính phủ còn có bất kỳ vai trò nào nữa.
Nhiệm vụ chống béo phì ở trẻ em không nên chỉ thuộc về chính phủ bởi vì cha mẹ mới là nguồn ảnh hưởng lớn hơn đến lối sống không lành mạnh của trẻ em. Một đứa trẻ béo phì thường bị thiếu dinh dưỡng vì đứa trẻ đó không nhận được chất dinh dưỡng thích hợp từ thức ăn, và sự thật cho thấy sai lầm trong cách lựa chọn chế độ ăn uống của các bậc cha mẹ cho con mình. Thực tế này cũng cho thấy rằng cha mẹ có thể có tác động trực tiếp đến việc cải thiện sức khỏe của con cái họ bằng cách lựa chọn các đồ ăn thức uống lành mạnh, chứa ít đường và chất béo. Mặt khác, lười vận động cũng là nguyên nhân dẫn đến béo phì. Điều này có thể được minh chứng bằng lối sống tĩnh tại được một bộ phận lớn thanh niên ưa chuộng hiện nay. Và cha mẹ là những người duy nhất có thể khuyến khích hoặc ép buộc con cái làm những công việc thể chất hoặc tập thể dục nhiều hơn.
Tất nhiên, chính phủ nên làm những gì có thể để kiềm chế đại dịch béo phì, bất kể tác động của chúng có thể nhỏ đến mức nào. Ngoài ra, tôi cảm thấy cha mẹ của những đứa trẻ béo phì đáng trách, và do đó cần phải chịu trách nhiệm về tình trạng không khỏe mạnh của con họ.)
Tham khảo thêm: http://kissenglishcenter.com/cac-bai-luan-tieng-anh-thi-vao-10-chuyen/
Lời Kết
Trên đây là các bài luận tiếng anh song ngữ hay và chọn lọc mà KISS English muốn đem đến cho bạn. Hy vọng bài viết này phù hợp và bổ ích với bạn. Chúc bạn có một buổi học vui vẻ và hiệu quả.
Đọc thêm: